Từ nghiện cực độ và đau khổ chuyển hóa thành Hỷ Lạc

 

1. Giới thiệu về nghiện cực độ và đau khổ

Tôi được sanh ra vào năm 1970 tại Anh Quốc ở một gia đình trung lưu và có một người anh trai. Ba mẹ của tôi đều bị giày vò bởi chứng nghiện rượu bia, tuy nhiên vẫn thu xếp để gia đình tôi được áo ấm cơm no và nuôi dưỡng hai anh em chúng tôi trên phương diện vật chất. Họ làm tất cả có gì có thể, nhưng do tâm lý không ổn định và vì vậy ngoài trừ những phương tiện vật chất họ không có thêm bất cứ gì để cho chúng tôi. Chúng tôi trưởng thành trong tình trạng thiếu tình thương và sự quan tâm chăm sóc. Khi tôi được 7 tuổi, bà của tôi cũng bị chứng nghiện rượu bia, cho tôi thứ uống rượu bia đầu tiên trong đời và một valium, một thuốc an thần cấp độ mạnh, trước khi đi nha sĩ để nhổ rất nhiều răng của tôi bởi vì triệu chứng sâu răng do chế độ ăn uống kém và bỏ bê. Người nha sĩ không biết tình trạng lúc đó của tôi và vẫn đưa tôi vào chế độ gây tê như thông thường.

Mẹ của tôi là một y tá, nhưng vẫn cho phép tôi thiêu thụ thuốc an thần và chất có men rượu đó. Sau đó họ thấy rất khó để đưa tôi trở lại trạng thái tỉnh thức và tôi có thể chết đi trong giây phút ấy. Tôi bắt đầu có những hành động hành hạ bản thân vào độ tuổi này. Tôi đã từng bẻ gãy xương của mình với một vật nặng và không còn hứng thú để ăn. Tôi sống trong sự sợ hãi khi ba của tôi thay đổi bất thường và hay bạo hành ngược đãi mẹ và anh trai tôi. Mặc dù thế, tôi có được tình thương hầu hết từ cha tôi và chính vì thế, ông ấy ít hành hạ tôi hơn là mẹ và anh trai. Tôi đã từng sống vì nét mặt của ba tôi và cầu khẩn sự chấp thuận của ông ấy. Ba mẹ chúng tôi thường bắt đi ngủ sớm, và ba tôi thường đánh tôi để tôi giữ yên lặng khi đang nằm trên giường.

Tôi biết đọc viết lúc 4 tuổi và thường ngồi trên giường để đọc truyện trước khi ngủ cho anh trai tôi. Thời gian dần trôi, chúng tôi trở nên thân thiết hơn và mỗi đêm chúng tôi thường tâm sự với nhau. Tôi nghĩ là chúng tôi đang cố vun đắp tình thương cho nhau. Chúng tôi rất ngỗ nghịch khi đi học trong trường và thường bị phạt, nhưng ba mẹ không hề dạy dỗ chúng tôi. Chúng tôi chỉ bị phạt và ba mẹ tôi đổ lỗi cho các thầy cô.

Bắt đầu 15 tuổi, tôi bắt đầu tiêu thụ rượu bia nhiều hơn và chứng nghiện rượu nghiêm trọng bắt đầu. Tôi có một buổi tiệc sinh nhật 15 tuổi tại nhà. Ba mẹ tôi đều vắng nhà. Tôi đã nhảy lên lưng của một người bạn, nhưng một cái dao đã lòi ra từ cái túi của bạn ấy và đâm tôi chảy máu. Anh trai đặt tôi nằm xuống và không dám kêu xe cấp cứu vì anh ấy sợ ba tôi sẽ nổi trận lôi đình. Mẹ của tôi trở về và đã không đưa tôi đi bệnh viện; bà ấy quá tức giận và sợ bị xấu hổ. Kết quả là, vết thương hay chảy máu trong lớp học và trường tôi đã đưa tôi đi nhà thương. Sự bỏ bê này không bị truy cứu vì mẹ tôi là một y tá có thâm niên.

Anh trai tôi qua đời do bệnh máu trắng khi tôi 17 tuổi và đến lúc này tôi uống rất nhiều rượu, 25 chai rượu 4 đêm một tuần. Chứng nghiện trở nên tồi tệ hơn và tôi dường như mỗi đêm đều uống. Tôi học ngành y tá khi tôi khoảng 20 tuổi. Vào thời điểm này dường như đêm nào tôi cũng uống rượu. Hậu quả của việc nghiện ngập đã diễn tới. Tôi đã thoát ra khỏi một cuộc tấn công tình dục vào lúc ban đêm. Tôi đã bị trói buộc và cầu nguyện lên Thượng Đế để được giúp và như thế đã  thoát thân.

Cơn nghiện rượu bắt đầu trầm trọng hơn, tôi không thể hoàn tất khoá học y tá vì tình trạng sức khỏe xuống cấp bởi do nghiện rượu. Tôi bị chảy máu dạ dày và sợ hãi trước sự việc này. Tôi quay trở về nhà. Tôi tiếp tục uống rượu và đi chơi khuya. Các mối tình của tôi trở nên lận đận.

Angela 1992Khi tôi được 22 tuổi, tôi tìm thấy chất gây nghiện. Tôi tiêu thụ ‘thuốc lắc’ (MDMA là tên khoa học) và ‘hồng phiến’ (Amphetamine). Tôi thường đi bar/club vào thứ sáu và ăn chơi hết cuối tuần. Tôi đi các buổi tiệc truỵ lạc và các hộp đêm. Tôi chỉ coi trọng tiền, tình dục, đồ mắc tiền và những người đàn ông bắt mắt mà họ là những người đi chơi với tôi và trả tiền hết cho tôi. Tôi đi làm những việc mà họ trả tiền vì ngoại hình của tôi, những việc như quảng cáo trên TV hay người mẫu quảng cáo. Điều này trả lương cao nhưng đã kích thích bản ngã của tôi lên bội phần. Nó làm cho tôi ảo tưởng tiền sẽ mang đến hạnh phúc, nhưng thật sự thì tôi đã rất đau khổ.

Khi tôi 24 tuổi, tôi đang đi du lịch ở Ibiza (một hòn đảo ở Tây Ban Nha) và gặp được một người đàn ông mà sau này là hôn phu của tôi. Anh ấy là người Mỹ. Anh ấy sống ở Hollywood Hills, Los Angeles. Tôi chuyển sang đấy sống và không cần phải đi làm. Anh ấy cũng không cần phải đi làm vì anh ấy đến từ một gia đình giàu có. Tôi bắt đầu sống sa đoạ hơn, uống rượu mỗi ngày, chơi các loại ma tuý và hút ma tuý đá. Tôi sống trong một cuộc đời hào nhoáng và truỵ lạc đồng hành với chứng nghiện rượu trầm trọng của mình. Tiền bạc không còn nghĩa lý gì và xã hội cũng đồi bại và cứ như thế tôi cũng tách biệt ra khỏi sự thật này. Có những khi tôi tỉnh lại từ các thứ ma tuy trong vài ngày và tôi ở trong hồ nước nóng ngoài trời và nhìn xuống đồi khi mặt trời đang mọc lên. Trong giây phút đó tôi thấy rất phiền muộn vì chưa bao giời tôi thấy trống rỗng như vậy và tôi nhận thức ra tiền không thể cho tôi được hạnh phúc. Đính ước của chúng tôi đổ vỡ chỉ sau 2 năm và như thế tôi rất đau khổ.

Tôi rời nước Mỹ và trở về lại Anh. Tôi vẫn cứ tiếp tục uống rượu và sử dụng các chất gây nghiện. Chứng nghiện ngập trở nên rất bi thảm nhưng ba mẹ tôi cũng không nói gì. Họ còn uống với tôi mỗi đêm. Ông bà của chúng tôi, người em họ 16 tuổi, những họ hàng khác và mẹ của tôi cũng chết đi trong khoảng thời gian gần. Tôi không thể chịu nổi và như thế cũng bị nhập viện ngay nơi mà gia đình và họ hàng tôi lìa đời. Tôi chỉ nghĩ đến cái chết.

2. Lời cầu nguyện như là một vì cứu tinh

Tôi cầu nguyện lên đức Chúa khi đang khóc trong phòng tắm ở bệnh viện và lấy đi sự đau khổ này. Một người đàn ông dường như cũng là một bệnh nhân khác bắt đầu trò chuyện với tôi. Tôi trình bày cảm nhận lúc này của mình. Ông ấy nói chuyện với tôi và làm cho tôi thấy rất tỉnh lặng và nói rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Ông ấy cũng đến vào một ngày khác để trò chuyện cùng tôi. Tôi đi đến nơi mà mẹ tôi đã qua đời và ông ấy cũng xuất hiện nữa. Lúc mẹ tôi ra đi, tôi đã đi đến và cảm ơn ông ấy vì ổng cũng ở gần đó. Không ai biết ông ấy và cũng chưa từng nhìn thấy ông ta. Ông ấy có cặp mắt sáng bừng và dường như tôi biết ông ấy từ lâu rồi. Sau đó tôi nghĩ là đây có thể là một số cảm nhận tâm linh. Rồi sau đó tôi cũng gặp một số người khác đến và ngăn cản tôi tự sát. Tôi chỉ biết được sau khi họ đã rời đi.

Tôi đang nhảy nhót ở một hộp đêm, trên một bức tường, tôi ngã xuống và bị bể đầu và tôi phải đưa đi cấp cứu. Tôi cũng đã uống các thuốc gây nghiện và uống rượu quá liều cùng một lúc và vẫn sống sót. Tôi cũng đã từng trải qua một số tai nạn giao thông khi họ phải cưa cánh cửa để mang tôi ra nhưng sau đó tôi đi đứng bình thường không hề hứng gì. Tôi vô tình chơi ma tuý quá liều nhiều lần mà vẫn sống sót. Nhiều bác sĩ cũng không hiểu được việc này. Tôi bị đưa vào nhà thương điên trong 2 tuần khi mà tôi có ý tự tử vào khoảng 28 tuổi. (Ghi chú của soạn giả: Một người có 3 khả năng của thời điểm lìa trần, cái chết có thể xảy ra, cái chết và cái chết xác định.

Tôi cứ di chuyển từ hết chổ này sang chổ khác từ mối tình này sang mối tình khác, dọn đi đến nơi mà người yêu tôi ở. Tôi vẫn uống rượu và xài chất gây nghiện và sự tự tin trong tôi gần như không còn. Cha của tôi tái hôn ngay sau khi mẹ tôi mất đi và đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không còn nơi để cư ngụ và không có tiền, nên tôi trở thành một vũ công khiêu gợi múa đùi. Tôi làm việc ở Lanzarote (một hòn đảo ở Tây Ban Nha), Tenerife, Luân Đôn, Iceland, Nhật Bản và Úc. Con đường tâm linh của tôi như bị sụp đổ,

Tôi gặp được chồng của tôi ở Anh quốc trong dịp nghỉ về thăm quê hương, mang thai và sau đó kết hôn. Tôi ngừng việc uống rượu khi tôi đang mang bầu. Nó rất khó và tôi thường bị nhiều cơn hoảng loạn. Chồng tôi không có mang tới cho tôi tình thương vì mỗi đêm anh ấy luôn bị phê thuốc. Đứa bé được sanh ra đời rồi sau đó tôi tiếp tục uống rượu và chơi thuốc khi em bé đi ngủ. Tôi lúc đó 32 tuổi khi mà cuộc đời và cảm xúc của tôi hoàn toàn mất kiểm soát. Tôi được giới thiệu tới một lớp cai rượu ẩn danh mang tên Alcoholics Anonymous vì chứng nghiện rượu nghiêm trọng của mình

Tôi đã bắt đầu biết cầu nguyện lên cho Thượng Đế và liên kết với Ngài vì sự đau khổ vô cùng tận của mình. Hôn nhân của chúng tôi cũng rồi lại bị đổ bể, tôi không thể hiểu được anh ấy và anh ấy mang về cho chúng tôi rất nhiều nợ nần chồng chất và vẫn cứ chơi thuốc. Sau 8 tháng bỗng nhiên chúng tôi lại kết nối lại sau khi tôi bắt đầu uống rượu. Chúng tôi được thừa kế một khoảng tiền lớn và nó cũng có nghĩa là chúng tôi có thể mua nhiều thuốc gây nghiện, uống rượu và mua một căn nhà. Nhưng chúng tôi cũng bằng mặt mà không bằng lòng không hề hợp tính.

Tôi vẫn thường cầu nguyện và giúp đỡ người khác vì tôi vẫn còn nhớ những điều mà mình đã học được từ lớp cai rượu ẩn danh ấy. Tôi đi chơi đêm uống rượu, một hôm khi bị xỉn, một người đàn ông lạ đã bỏ thuốc vào ly rượu của tôi và cưỡng hiếp tôi. Tôi vẫn luôn né tránh sự kiện đêm đó.

Tôi lại mang thai với chồng của tôi và trong khi tôi đang 17 tuần mang thai, tôi chợt nhiên bị đau ở hông. Không lâu sau tôi không thể đi lại và cảm thấy rất đau đớn mỗi giây mỗi phút ngày qua ngày. Nó làm tôi khóc và ngất xỉu khi cơn đau dữ dội hơn. Tôi cũng hay bị ốm nghén vào buổi sáng và nôn mửa liên tục. Vào một ngày rất nóng nực oi bức, tôi trở nên bị thiếu nước và tôi không thể chịu thêm được nữa. Chồng tôi dìu tôi đến bệnh viện để gặp bác sĩ và ông ấy nói rằng tim tôi đang rất căng và tôi thấy mình như đang giả từ cuộc đời. Bệnh viện chữa trị và cho tôi uống rất nhiều thuốc giảm đau nhóm opioid rất mạnh để giảm đau. Liều thuốc này không thể lấy đi cơn đau của tôi, chỉ là đưa tâm trí tôi ra khỏi cơn đau đó. Một vài tuần sau, tôi đang nằm trong cơn đau đớn thống khổ và tôi đã cầu nguyện lên Thượng Đế để giúp cho tôi. Trong tâm thức tôi lúc đó, thấy đầu óc mình tràn ngập với ánh sáng rực rỡ và tôi đã hỏi chúng có thể giúp cho tôi. Cơn đau đớn cùng tận biến mất khi tôi đang ở trong trạng thái đầy ánh sáng như thế trong đầu tôi.

Mỗi đêm trong vòng 2 năm kế tiếp, tôi đã cầu nguyện và nguồn ánh sáng ấy đến với tôi và lan toả tràn ngập khắp cơ thể. Những khoảnh khắc ấy chính là giây phút duy nhất mà tôi được an lạc và không bị đau đớn. Tôi vẫn không thể di chuyển đi lại hay ngủ được và vẫn phải ngồi trên một chiếc xe lăn uống thêm nhiều hơn các thuốc giảm đau. Tôi đã đi đến gặp một nhà trị liệu bằng năng lượng vũ trụ reiki và cô ấy nói tôi có một luồn ám khí đen xung quanh vùng hông và bụng. Khi cô ấy bắt đầu triển khai trị liệu cho tôi, tôi cảm thấy rất sợ hãi và có nhiều ảo tưởng thấy nhiều con rắn lớn và một phượng hoàng trỗi dậy. (Chú thích của soạn giả: Khi chúng ta thấy rắn, nó có nghĩa là chúng ta bị vấn nạn trầm trọng từ tổ tiên đã khuất.) Tôi bắt đầu khóc và giải phóng ra sự đau đớn.

Tôi ly thân với chồng vì anh ấy dần trở nên bạo lực và tôi cũng đã có được dũng khí để làm việc này. Tôi tin rằng Thượng Đế đã cho tôi suy nghĩ rằng hãy đứng dậy và dùng cái nạng để di chuyển đi lại. Tôi cố chịu lấy sự đau đớn và từ từ có thể đi lại được, và sau đó chạy và như thế thân thể tôi dần hồi phục.

Tôi vẫn còn uống rượu, nhưng ít đi. Trong khoảng thời gian ngắn, tôi đã gỉải phẫu khối u bướu, bị sẩy thai, suýt bị mất căn nhà và đi hẹn hò và người đàn ông ấy đã cưỡng hiếp tôi- tôi đã ở tận đáy của cuộc đời. Thượng Đế đã cho tôi ý nghĩ đưa mình ta khỏi các loại thuốc giảm đau và từ bỏ rượu và thuốc lá.

Quá trình này diễn ra trong vòng 3 tháng và nó rất chông gai. Tôi bấy giờ đã ngộ rằng mình bị nghiện rượu nghiêm trọng và đã quay lại lớp học Cai Rượu Ẩn Danh. Tôi vẫn tiếp tục cầu nguyện và an toạ trong nguồn sáng bất tận của Thượng Đế mỗi đêm. Tôi trở nên rất hứng thú tìm hiểu nguồn năng lượng vi diệu này là gì.

(Chú thích của soạn giả: Những đau đớn như bên trên là do vận mệnh cay nghiệt và bị sự quấy phá của tổ tiên đã khuất rất nghiêm trọng.)

3. Tìm thấy SSRF

Sự tu tập của tôi bắt đầu từ tháng tư năm 2011. Tôi tìm thấy trang web của SSRF sau khi tìm kiếm lời giải thích cho hiện tượng nguồn sáng ấm áp khi ngồi thiền. Vừa khi đọc những chữ trên trang web tôi cảm nhận được Ý Thức Thiêng Liêng  và như là mình đã quay trở về nhà. Tôi đọc nhiều bài trên trang web 4-5 tiếng mỗi ngày và không ngừng email hỏi về những thắc mắc khi đọc.

Khoảnh khắc chính là sự chuyển hoá tuyệt diệu trong đời tôi. Theo hướng dẫn, tôi bắt đầu niệm câu Shri Gurudev Datta mỗi ngày 2 tiếng trong tuần đầu tiên và sau đó tôi thấy rằng mình có thể vừa niệm vừa làm việc, như thế tôi niệm cả ngày.

Thượng Đế ngay lập tức chuyển câu niệm từ đầu óc vào tim của tôi. Tôi được ban ơn với cảm xúc thiêng liêng và khi nó được tăng lên tôi có nhiều sự khao khát để niệm. Vào một buổi sáng khi vừa thức giấc, tôi quy mạng lễ lên cho Ngài và cầu mong Ngài giúp dẫn dắt tư tưởng của tôi. Tôi thành kính khẩn cầu ngài lấy đi những khó khăn thử thách khi mà tôi sẽ đi trên con đường mà Ngài đã chọn cho tôi. Tôi khẩn cầu Ngài dẫn dắt tôi và những gì Ngài đã an bài trong ngày đó cho tôi và cho Ngài biết tôi rất yêu quý Ngài và sẽ luôn tìm ra những cảm xúc dịu dàng mà Ngài bang cho tôi và nói cho tôi biết rằng tôi đang thi hành sứ mệnh của Ngài. Tôi thành tâm cảm tạ vì sự hiện diện của Ngài.

4. Tu tập mỗi ngày

Lịch trình hằng ngày của tôi như sau: Tôi niệm Shri Gurudev Datta khoảng 20 phút sau đó là biện pháp trị liệu tâm linh bằng nước muối để hạn chế thế lực tà ma/vong hồn của tổ tiên đã khuất và bắt đầu một ngày khi đi bộ với các con. Tôi từng đặt đồng hồ báo thức để sắp xếp thời gian cho sự tu tập của mình và lập kế hoạch cụ thể. Tôi tiếp tục niệm Shri Gurudev Datta và quy mạng lễ trong các lời cầu nguyện thường xuyên để tư tưởng và tâm trí tôi tan biến. Vào lúc 2 giờ trưa, tôi cầu nguyện và bày tỏ lòng biết ơn đến Ngài Datta vì nhờ Ngài mà tôi được niệm danh hiệu của Ngài trong an lạc. Sau đó tôi đảnh lễ namaskar đến Đấng Krishna và xin phép được niệm câu Om Namo Bhagavate Vasudevaya và tiếp tiếp tục duy trì câu niệm này cho đến khi đi ngủ.

Các con trai tôi cũng thực hành trị liệu ngâm chân trong nước muối mỗi ngày. Tôi cũng tiến hành trị liệu nước muối lần nữa trước khi đi ngủ và cầu nguyện lên Thượng Đế vì Ngài đã ở bên cạnh tôi cả ngày và tôi đã được có cơ hội thăng tiến tâm linh. Tôi vẫn thường cầu nguyện liên tục trong ngày cho mỗi chủ ý đằng sau các hành động của tôi và xem coi chúng có khế ứng với những gì Ngài muốn hay không và sẽ xám hối cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra – chúng cũng như là sự quán chiếu nội tâm của tôi vậy. Tôi cố gắng đi theo lịch trình này nhưng bởi do sự bất an đến từ thế lực tà ma và sự thật rằng tôi là con người và dĩ nhiên không hoàn hảo, tôi không thể niệm xuyên suốt như kế hoạch mình đã đặt ra. Điểm chính là tôi thực hiện tốt nhất những gì mình có thể vì đây chính là mục đích chính cho cuộc đời của tôi. Tôi rất yêu quý Ngài. Chỉ sau 1 tuần tu tập theo phương pháp này, khi đang lái xe trên đường, tôi cảm nhận được một làn sóng và dường như có một tình yêu tinh khiết bình thản trôi đến tôi như một ngọn gió nhẹ và tôi đã cảm tạ Ngài, hiện tượng này vẫn tiếp tục diễn ra. Sau này tôi mới biết đây chính là cảm xúc thiêng liêng.

5. Năm đầu tiên của sự tu tập – kiên trì

Tôi đã được gửi gắm cho một hành giả dẫn dắt và tham gia satsangs cộng đồng mỗi tuần. Vào những tháng đầu, tôi cảm thấy một sự tranh đấu giữa các thế lực tà ma và bản thân tôi nhưng tôi vẫn bền lòng. Vào lúc đó, các con của tôi vẫn còn nhỏ và tôi phải nuôi nấng chúng một mình với nhiều cảm xúc và rắc rối tâm lý bởi do vận mệnh khó khăn của tôi và rắc rối do các tổ tiên đã khuất, quả thật là một trải nghiệm tuyệt vời, tuy vậy nó cũng thoáng qua nhanh. Tôi cảm nhận được sự hạnh phúc và thong dong tự tại mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được trong đời và tôi cũng đã hiểu được tình yêu thương là như thế nào. Tôi nói chuyện với người hành giả dẫn dắt tôi trên Skype mỗi 3 ngày để anh ấy hỗ trợ tôi với những thay đổi thất thường, những cảm giác mới lạ tôi cảm nhận được và các biện pháp chữa trị mỗi khi tôi bị phiền muộn.

Tôi cảm nhận được những ưu điểm mới như là tinh thần quyết chiến, sự vâng lời, quy mạng cho Ngài và lòng tin mãnh liệt rằng Ngài luôn hiện diện để bảo vệ và khai ngộ cho tôi. Tôi bắt đầu có những khoảnh khắt thanh bình và những người xung quanh cũng cảm nhận được điều này, hỏi tôi rằng sao tôi toát ra một nét rất hoan hỷ. Tôi chia sẻ rất cởi mở với họ về việc niệm Thượng Đế và sẽ trả lời cho các câu hỏi của họ khi tôi về nhà và tìm kiếm trên SSRF website và hỏi người hành giả dẫn dắt tôi để có câu trả lời. Trong vòng năm đầu tiên, Tôi đã cầu Ngài hãy để việc niệm trong tim tôi để đầu óc tôi được tận dụng cho việc truyền bá Pháp và nó đã vẫn cứ như vậy. Lòng thành khẩn để được tăng trưởng tâm linh rất mãnh liệt và nó không hề giảm thiểu. (Chú giải của soạn giả: Khi một hành giả có tín tâm mãnh liệt để được giác ngộ giải thoát, Ngài ấy sẽ ra tay cứu giúp dù cho vận mệnh có khắc nghiệt tới đâu.)

6. Năm thứ hai của sự tu tập – những cảm nhận tâm linh

Không lâu sau tôi bắt đầu tham gia lớp satsang với các hành giả từ Anh quốc. Chúng tôi được dẫn dắt cùng với nhau mỗi tuần trong lớp satsang này. Chúng tôi bắt đầu quá trình sửa đổi khuyết điểm của tính cách khi mà chúng tôi sẽ quán xét và thu thập những sai lầm và thực hiện sự tự gợi ý (AS). Quá trình này rất gian nan khi mới bắt đầu nhưng lại có rất nhiều lợi lạc to lớn. Sự nhận biết về các khuyết điểm tính cách của tôi dần trở nên nhạy bén hơn và tôi có thể nhìn thấy lần đầu tiên trong đời sao tôi lại xử sự/có những ý nghĩ như thế. Ngài đã chuyển hoá và dạy dỗ cho những ác tính của tôi và cũng chính vì thế cuộc sống của tôi bấy giờ trở nên êm đềm hơn. Những vấn đề mà tôi phải đối mặt đa phần là do phản ứng của những ác tính và bản ngã. Nhiều khoảng thời gian thanh bình đã bắt đầu.

Tối đã bắt đầu thực tập nhiều hơn việc vừa ngồi vừa niệm với sự tập trung cao và tăng lên các phương pháp chữa trị tâm linh để bảo vệ tôi ra khỏi các thế lực tà ma. Tình cảm giữa tôi với hai đứa con trai trở nên gần gũi hơn và nhiều tình thương vì chúng tôi đang tu tập và tôi cũng chia sẽ hết những gì tôi học được cho chúng mỗi ngày. Tôi vẫn phải trả nghiệp theo như định mệnh đã an bài ở dạng bệnh tật và tài chính không ổn định tuy nhiên mọi thứ đều giảm đi đến đáng kể do chúng tôi có sự tu tập. Thời gian dần trôi, tôi đã có thể có một giấc ngủ ngon đến sáng và khả năng chấp nhận số phận cũng tăng lên, chính vì thế sự hạnh phúc được duy trì mà còn mãnh liệt hơn trước nữa.

Her Holiness Lola Vezilic
Đức Thánh Cô Lola Vezilic

Cũng vào năm ấy thật tốt lành khi tôi được tham dự một lớp của hội SSRF bên Anh cùng với các hội viên. Đức Thánh Cô Lola Vezilic đã dẫn dắt cho chúng tôi và như thế niềm khao khát giác ngộ giải thoát của tôi trở nên mãnh liệt hơn. Tôi đã thấy các hạt phân tử linh thiêng nhiều màu sắc trên người tôi và một cộng lông chim công trên cánh cửa khi tôi trở về từ lớp học của SSRF. Cũng vào năm ấy, những vị Bổn Tôn mà tôi đã niệm theo danh hiệu của các Ngài thị hiện ra trước tôi và tôi đã có thể dâng hiến toàn thân tâm đặc biệt là thân vô hình, dưới chân của các Ngài. Điều này đã làm tăng lên sự hỷ lạc. Hơn thế nữa, đây cũng chính là phương thức để nghỉ ngơi trong những khoảng thời gian khó khăn phiền muộn, để tôi nhận được sự gần gũi của Ngài và sự bảo vệ. Tôi thường xuyên nhận thấy nhiều mùi hương vi tế. Trên thực tế, tất cả các giác quan vi tế của tôi trở nên nhạy bén hơn một chút.

7. Năm thứ ba – Đức tin và Hỷ lạc

Đây chính là thời điểm mà khoảnh khắc thanh tịnh và hỷ lạc kéo dài ra. Sự lạc quan và hạnh phúc chính là cảm nhận chính. Có một cảm giác rằng tôi một nửa ở trong thế giới này và nửa còn lại đang an trụ trong cõi giới của Ngài đang ngự trị. Bắt đầu từ đây tôi luôn ở trong sự liên kết với Ngài. Tôi thường hỏi/quán chiếu nội tâm xem Ngài đang nghĩ như thế nào và cho lời giải thích cho các sự vật sự việc xảy ra. Có một cảm giác là mọi thứ sẽ ổn thôi, nỗi sợ hãi đã tan biến bởi do một niềm tin mãnh liệt và cảm giác rằng Thế Tôn đã vẫn luôn thị hiện và che chở cho tôi. Khi suy nghĩ tiêu cực diễn ra, nó không hoành hành được lâu vì Ngài đã cho tôi nhiều cách giải quyết thông qua kinh nghiệm từng trải và của các hành giả từ SSRF. Một tình thương rộng lớn và sự đồng lòng được cảm nhận từ các hành giả chúng tôi và niềm khao khát được thăng tiến chung với nhau. Tôi cảm thấy rất mạnh mẽ và có thể đối mặt với mọi việc vì tôi đã không còn bị nhiều cảm xúc trỗi dậy. Tôi trở thành một đứa con hữu ích của Ngài và cũng giúp ích cho các người khác khi Ngài đưa đến trên đường tôi đang đi. Chặn đường tìm cầu giác ngộ giải thoát tuy vẫn còn dài tuy nhiên tôi đã được đi đến một nơi mà tôi chưa bao giờ có thể hình dung ra! Điều này chỉ có thể do Ơn Huệ vĩ đại của Ngài và một phần rất nhỏ là do sự tạo tác của tôi. Tôi đã ngộ ra rằng nhờ vào hồng ân của Ngài mà tôi mới có thể được đi trên con đường này và sẽ tiếp tục đi tiếp theo như sự mong ước của Ngài. Tôi sẽ cứ tinh tấn tu tập. Đây là một điều vô cùng tuyệt diệu để mà tôi có thể ở vị trí hiện nay, từ một người hoàn toàn sụp đổ, trầm cảm nặng và không còn thiết sống 3 năm trước. Tôi chỉ có thể thành tâm tri ân đến Ngài.

  • Cô Annette Brown – Anh quốc, Châu Âu